Ý tứ trong lời này của ông ta rõ ràng là thỏa mãn phía bên Diêu Đại Hải trước rồi mới thỏa mãn bên bọn họ, kêu bọn họ chọn đồ thừa của Diêu Đại Hải, Hứa Tiêu Vân nghẹn uất muốn chết, trước đây đều là Quách Hữu Bình cầu bà ta, hôm nay sao lại có hơi trái ngược như vậy.
Bây giờ rốt cuộc bà ta có nên ký hay không đây?
Không ký, nhưng sản phẩm trông có vẻ rất ngon, hơn nữa bán cũng tốt như thế, còn ký thì phải xếp sau Diêu Đại Hảo mới có thể lấy hàng.
Đang nghĩ thì Quách Hữu Bình lại à một tiếng, nhìn bà ta và cười: “Tôi quên mất, chủ nhiệm Hứa vẫn cần phải nghĩ một chút, khi nào bà nghĩ xong thì lại tới tìm tôi nói chuyện cũng được, chẳng qua lần này bà không muốn đặt cũng không sao, cán sự Diệp của chúng tôi vẫn đang nghiên cứu sản phẩm mới khác với tổ nghiên cứu phát triển, đến khi ấy tôi lại tới tìm bà sau.”
Khi Hứa Tiếu Vân tới hừng hực khí thế, còn lúc này lại như trái cà phủ sương, trực tiếp ngây người, nhưng bà ta vẫn không thể biểu hiện ra: “Ngày mai tôi sẽ cho ông câu trả lời.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây