Người vẫn luôn cầu mình lại không còn cầu mình nữa khiến cảm giác ưu việt trong lòng bà ta dường như bị rút hết đi, lập tức cảm thấy hơi khó chịu.
Ngô Mỹ Hà tức giận nói: “Mẹ, mẹ nói ông ta có ý gì vậy chứ? Có phải muốn cho mẹ biết mặt không?”
Hứa Tiếu Vân không tiếp lời mà nói thẳng: “Có lẽ là thế, chẳng qua cũng không sao, ngày mai mẹ tới công xưởng thăm con, đến khi ấy cho ông ta một cơ hội.”
Lúc này, Ngô Mỹ Hà mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, ngày mai mẹ cô ta đích thân tới cửa, cũng hạ thấp giọng điệu, chuyện này chắc hẳn sẽ thành công đi? Đến khi ấy cho cô ta làm một chức quản lý nhỏ gì đó chắc hẳn cũng không thành vấn đề, nói không chừng sau này Diệp Bảo Châu cũng thuộc quyền quản lý của cô ta.
Nghĩ như thế, tâm trạng của cô ta lập tức tốt lên: “Vậy ngày mai mẹ từ từ nói chuyện, cũng đừng từ chối bọn họ mãi, quan trọng nhất là nhất định phải đưa ra ít điều kiện.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây