Cao Hồng Anh ồ một tiếng, vừa rồi nghe Lục Thiệu Lan gọi điện còn tưởng bọn họ thật sự có rồi, nhưng nghe anh nói như vậy chắc hẳn quả thật không có gì: “Cũng đúng, các con vừa mới kết hôn nào có thể mang thai nhanh vậy được, con cái do trời định, chuyện này cưỡng cầu cũng không được, vẫn nên thuận theo tự nhiên đi, chẳng qua nếu đã mang thai nhất định phải nói cho mẹ với cha con biết, bằng không mẹ sợ mẹ giống như thím Gia Vượng…”
Lục Thiệu Huy vội ngắt lời bà ấy: “Mẹ, vậy có cần bọn con đi khám với mẹ không?”
Cao Hồng Anh hơi dừng lại, vội xua tay nói: “Không cần, các con đi làm đi, ở đây có cha con với Thiệu Lan là được rồi.”
Nói xong, bà ấy kéo Lục Quốc Đống rời đi, sau khi đi được một lúc, bà ấy nhìn Lục Quốc Đông: “Anh nói xem biểu hiện vừa rồi của em có phải đã đánh tiếng thành công với tụi nó rồi không?”
Lục Quốc Đống nhìn bà ấy với vẻ mặt một lời khó nói hết: “Chắc là không, diễn xuất vụng quá, lại còn trước khi chết ngay cả một đứa cháu cũng không có, anh cũng thấy ngại nói với em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây