Nhưng lúc đó cô ta vẫn chưa biết ủy viên Vương sẽ giao chuyện này cho Lâm Tú Giai, bây giờ Lâm Tú Giai lại giao nó cho Diệp Bảo Châu, nếu chuyện này thành công như vậy, vậy Diệp Bảo Châu cũng quá thuận lợi rồi.
Cô ta hắng giọng: “Bây giờ con công tư phân minh rồi, không muốn làm khó mẹ, dù sao thì mẹ vẫn đang cân nhắc mà.”
Làm điểm tâm bánh ngọt đều là sản phẩm chính của Dân Phúc, trước mắt Hứa Tiếu Vân quả thật vẫn chưa quyết định sẽ hợp tác với Dân Phúc, trước đây lúc con gái quấn riết lấy bà ta còn hơi khó xử, bây giờ vừa nghe cô ta nói như thế cũng không còn khó xử nữa: “Được, con không làm phiền mẹ là được.”
Diệp Bảo Châu cũng không biết rõ cuộc đối thuộc này của hai mẹ con họ, sau khi cô và chồng trở về từ tòa nhà bách hóa đã cầm giấy bút bắt đầu viết loạt soạt, tuy rằng chuyện kiếp trước học việc cách bây giờ cũng đã hơi lâu, nhưng trong đầu cô vẫn rất có ấn tượng đối với những sản phẩm nào dùng phương pháp gì.
Cho nên cả một buổi chiều, cô đều bận làm chuyện này, sáng hôm sau đi làm, sau khi họp xong, cô đưa một trang giấy viết kín đã làm xong cho Lâm Tú Giai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây