Bây giờ Hạ Thu Mai cũng không biết nói gì nữa, dù sao thì bọn họ cũng ở riêng rồi, nếu còn ở chung với bên đó, bà ta chắc chắn sẽ phải nói vài câu: “Chỉ có con lý do lý trấu, mẹ thấy Thiệu Huy dậy từ sáng sớm, vừa giặt quần áo vừa đi chợ nấu cơm, cũng không thấy thằng bé nghỉ ngơi.”
Diệp Bảo Châu thầm nghĩ, tối qua ở trong nhà vệ sinh chơi đã như thế, quần áo sớm đã ngâm nước, nếu còn không giặt còn không phải sẽ bốc mùi hay sao, người đàn ông này cũng rất có tính tự giác đấy chứ.
Đang nghĩ thì Hạ Thu Mai lai nói: “Không nói với con chuyện này nữa.”
Rất nhanh, bà ta đã lấy một tờ giấy từ trong túi mình ra đưa cho Diệp Bảo Châu: “Cái này con cầm đi, buổi chiều có thời gian rảnh thì đi bốc thuốc.”
Diệp Bảo Châu nhận lấy tờ giấy xem qua, bên trên viết mấy tên gọi dược liệu mà cô không biết, xem chừng là một phương thuốc: “Con không có bệnh, mẹ đưa cái này cho con làm gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây