“Đúng đó.” Vương Hiểu Lị cũng vội vàng nói: “Minh Trân, cô mau giải thích đi, cũng đừng giống như hôm trước, bằng không sẽ không có lợi gì cho cô cả.”
Tống Minh Trân bị giọng nói đột nhiên vút cao của hai người làm cho giật mình tỉnh lại, ánh mắt của cô ta liếc nhẹ qua mấy người trước mặt, đợi khi nhìn đến khóe môi hơi giương lên của Phương Mỹ Kỳ, cả người đều tỉnh táo hẳn.
Vừa rồi lúc qua đây bọn họ cũng không hề gọi bộ phận bảo vệ, nhưng cuối cùng đám người đó vẫn tham gia vào, cô ả chắc hẳn nên sớm nghĩ ra rồi mới phải, chuyện sách cấm là Phương Mỹ Kỳ báo cáo, vậy bộ phận bảo vệ kia chắc chắn cũng là do cô ta gọi qua đây, ả đàn bà này muốn khiến cô ả thân bại danh liệt.
Cô ả biết mình sắp xong đời rồi, Đường Ngọc cũng không thể cứu được cô ả nữa, nhưng cô ả không thể gánh tội uổng phí được, cũng không thể một mình chịu nỗi oan này.
Nếu Phương Mỹ Kỳ đã làm đến tuyệt tình như thế, vậy mọi người cùng nhau xong đời đi!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây