Con người đều ích kỷ, cho nên Tống Minh Trân mới muốn kêu cô ta gánh tội. Ả đàn bà như Tống Minh Trân nên bị tố cáo, để cô ả không trở mình nổi, không hé được miệng!
Về phần báo cái cái gì, Phương Mỹ Kỳ cảm thấy mình phải nghĩ thật kỹ đã.
Sau khi nghĩ thông rồi, tâm trạng của cô ta tốt hơn hẳn, mặt cũng không còn cảm thấy đau như vậy nữa. Về nhà, trong nhà không có ai cả, đều đã ra ngoài chơi hết cả rồi. Cô ta dọn dẹp một phen rồi định nghỉ ngơi, không ngờ Tống Minh Trân lại tới.
Phương Mỹ Kỳ vốn vì áy náy hoặc là rất sợ Tống Minh Trân, nhưng sau khi nghĩ thông chuyện rồi cô ta cũng vô cùng tự tin, nhìn thấy người tới cũng biết mục đích của cô ả không đơn giản, cho nên giọng điệu cũng không tốt: “Cô tới đây làm gì?”
Tống Minh Trân nghe giọng điệu này của cô ta cũng nổi đóa, nhưng bây giờ cô ta không thể nóng giận, chỉ đáp: “Sáng nay tôi tới thăm cô nhưng cô không có nhà, cô đi đâu vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây