Diệp Bảo Châu nghe thế cũng cười một tiếng, nhìn Phương Mỹ Kỳ rồi nhanh chóng xin lỗi: “Xin lỗi, đồng chí Phương Mỹ Kỳ, tôi bất cẩn va vào người cô, mong cô lượng thứ cho tôi, cảm ơn!”
Phương Mỹ Kỳ thấy cô sảng khoái xin lỗi như thế cũng cảm thấy vô cùng bất ngờ, vốn còn muốn chửi thành tiếng, nhưng lập tức lại nghẹn ở cổ họng.
Lúc này, Diệp Bảo Châu quay đầu chuyển ánh mắt về phía Tống Minh Trân bên cạnh mình, hỏi cô ả: “Tống Minh Trân, tôi muốn biết thứ hai cô lên tầng hai lúc mấy giờ?”
Tống Minh Trân thấy cô sát bên cạnh mình cũng rất phản cảm, nhưng mọi người đều đang ở đây, cô ả cũng không tiện mặc kệ nên đành đáp: “Đợi thứ hai đi làm chào hỏi trưởng ca Đường xong tôi sẽ lên đó.”
Diệp Bảo Châu nhìn cô ả, hỏi với giọng nhẹ nhàng: “Tôi có hơi khẩn trương, hay là đến lúc đó cô gọi tôi đi với, chúng ta đi chung lên đó, có được không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây