Cho nên cô ta nhẫn nhịn cả một buổi chiều, cũng nhìn chằm chằm hết cả chiều, hình như Diệp Bảo Châu cũng không biết trong túi của mình có thêm đồ. Đợi đến gần giờ tan làm, cô ta lại mượn cớ đi nhà vệ sinh, sau đó đến chỗ bảo vệ xem sao, quả nhiên người của bộ phận bảo vệ đều đang hướng về phía cửa của các phân xưởng, trái tim của cô ta cũng hạ xuống được rồi.
Rất nhanh chuông tan làm đã vang lên, mọi người đều thu dọn đồ đạc đi ra ngoài. Phương Mỹ Kỳ nhìn thấy Diệp Bảo Châu đã cầm túi của mình cùng mấy người Trần Tú Hương vừa nói vừa cười đi ra bên ngoài.
Lúc này, Tống Minh Trân cũng gọi Phương Mỹ Kỳ đi chung.
Phương Mỹ Kỳ vốn cũng muốn đi trước, nhưng bây giờ tim cô ta đang đập “bang bang”, cô ta muốn nhìn thấy bộ dáng bị bắt của Diệp Bảo Châu, muốn nhìn thấy bộ dáng mặt đỏ tía tai của cô, nghĩ đến Diệp Bảo Châu bị đưa đến đồn công an, làm sao cô ta có thể đi trước được!
Cho nên cô ta nhìn Tống Minh Trân và bảo: “Cô vội cái gì, đợi tôi một tí xem nào.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây