Một đêm này, cô ả trăn trở khôn nguôi, trong đầu đều đang nghĩ phải làm thế nào để đuổi Diệp Bảo Châu đi, thẳng đến sáng sớm mới chìm vào giấc ngủ.
Sáng ngày kế, Tống Minh Trân mang cặp mắt gấu trúc ra ngoài đi làm, đến nhà xưởng, nhìn thấy ở cổng có rất nhiều người của bộ phận bảo vệ, đột nhiên cô ả nghĩ đến gì đó, lập tức đi vào phân xưởng, đợi khi Phương Mỹ Kỳ tới, cô ả nhanh chóng nhỏ giọng bảo: “Vừa rồi cô có nhìn thấy chỗ bảo vệ kia không? Hình như hôm nay bộ phận bảo vệ có thêm rất nhiều người thì phải?”
Phương Mỹ Kỳ nghĩ ngợi một chút rồi gật đầu: “Hình như thế, vừa rồi tôi trông thấy bọn họ đang ở công hội, có phải hôm nay định kiểm tra bộ phận không nhỉ?”
Tống Minh Trân suy nghĩ: “Hôm nay là thứ bảy, hình như trước đây lúc chúng ta tan làm bọn họ sẽ kiểm tra bộ phận thì phải?”
Phương Mỹ Kỳ gật đầu: “Đúng, trước đây cứ thứ bảy đều sẽ kiểm tra.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây