Trần Minh Dũng nói tiếp: “Chẳng qua về phương diện diện tích, quản lý và công nhân vẫn sẽ có sự khác biệt. Dù sao thì công nhân cũng nhiều, còn quản lý sẽ dựa theo cấp bậc để tính, cụ thể mỗi người có thể mua bao nhiêu, mỗi mét vuông ứng với trả bao nhiêu tiền, công hội chúng tôi đều đã làm kế hoạch chi tiết, lát nữa, mọi người sẽ được phát một bản kế hoạch đến tận tay.”
Ông ta nhìn Tiền Nghĩa, mỉm cười rồi bảo: “Xưởng trưởng tiền, công nhân ở phân xưởng chủ yếu vẫn phải dựa vào phía bên ủy ban xưởng giúp đi tập trung danh sách và ý kiến, chúng ta cố giải quyết chuyện này nhanh nhất có thể, như vậy nhà của chúng ta cũng có thể sớm xây một chút.”
Xưởng trưởng Tiền thấy Trần Minh Dũng đắc ý như thế, trong lòng thật sự nhạt thếch như nước lã. Trước đây ông ta cũng đã từng nghe đến phương án này rồi nhưng lại không dám đề đạt, bây giờ đang vận động, không phải ai cũng cẩn thận hay sao? Ai có thể ngờ vậy mà công hội bọn họ lại dám làm như vậy? Hơn nữa bên trên còn phê duyệt.
Hơn nữa mới vừa rồi, ông ta đã từ chỗ ủy viên Hồ của công hội biết được phương án này do Lục Thiệu Huy trình lên. Lục Thiệu Huy là ai, chính là chồng của Diệp Bảo Châu, anh làm việc thật sự to gan chu toàn, người như vậy nên đến ủy ban xưởng bọn họ mới đúng, bây giờ đúng là lời cho Trần Minh Dũng quá!
Ông ta cắn răng, gật đầu, trầm giọng đáp: “Được, tôi sẽ cố hết sức sắp xếp thật nhanh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây