Lục Thiệu Huy bị động tác đột ngột của cô dọa cho dựng thẳng người, nhưng cũng không phủ nhận, anh nôn nóng muốn có không gian nhỏ thuộc về hai người bọn họ, làm gì cũng tiện hơn.
Anh nuốt nước miếng, sau đó thấp giọng ừm một tiếng: “Hai người ở rất tốt.”
Nói xong, anh lại bổ sung: “Nếu em đồng ý, vậy hai ngày nữa anh sẽ sắp xếp người tới sửa lại phòng, vài ngày sau có thể vào ở.”
Chỉ ở vài tháng mà thôi, hiển nhiên Diệp Bảo Châu không phản đối, cô cũng muốn có không gian riêng của hai người, sau này làm gì cũng thuận tiện hơn.
Đương nhiên, nếu ở không được thì bọn họ vẫn có thể thi thoảng về đại viện ở ké ít bữa, cho nên cô vừa cười vừa đáp: “Được, em nghe anh tất.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây