Đường Ngọc nghe thế trong lòng lập tức kinh ngạc vì Tô Bảo Phương là cháu gái ngoại ruột của bà ta, nhưng quan hệ của bọn họ chắc hẳn không ai biết, bây giờ Diệp Bảo Châu nói như vậy có phải là đã biết gì đó rồi không?
Vì thế, bà ta bình tĩnh hỏi: “Tại sao cô lại muốn tiến cử cô ta? Hai người các cô là bạn thân sao?”
Đương nhiên Diệp Bảo Châu và Tô Bảo Phương không phải bạn bè rồi, nhưng từ trong nguyên tác, cô biết mối quan hệ giữa Tô Bảo Phương và Đường Ngọc, nếu cô trực tiếp nói với Đường Ngọc cho Hạ Thu Mai vào thay thế vị trí công tác của cô hiện tại, vậy hơn phân nửa Đường Ngọc sẽ không bằng lòng, cho nên cô chỉ đành lấy lùi làm tiến.
Cô cười bảo: “Mọi người đều là đồng chí ở bộ phận đóng hàng, vậy cũng là bạn bè của nhau. Đồng chí Tô Bảo Phương đã làm công việc này của chúng ta gần một năm rồi, tôi thấy bình thường cô ta làm việc cũng rất nghiêm túc, không ai biết đến, không tranh không đoạt, bộ phận đóng hàng chúng ta cũng thiếu một người như thế.”
Đường Ngọc nghe cô nói xong, lập tức cảm thấy mình lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, hóa ra không phải cô muốn giúp người nhà mình tìm công việc mà là muốn cho người của bộ phận đóng hàng thay thế cương vị công tác của cô, chỉ là vừa vặn người này lại là Tô Bảo Phương mà thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây