Giọng của anh trong trẻo lạnh lùng, giống như lẫn thêm sương lạnh, Vu Tuệ cảm thấy giống như có một cây kim đâm vào tim cô ta, đau đến mức cô ta không thể thở nổi.
Vốn sự tuyệt tình của anh đã khiến cô ta lùi một bước, nhưng bây giờ chỉ là một cách gọi thôi mà người đàn ông này cũng muốn vì Diệp Bảo Châu mà trở nên keo kiệt như thế, có cần thiết không?
Cô ta cảm thấy không cần thiết, khóe môi kéo ra một nụ cười, cắn răng: “Anh Thiệu Huy, anh có cần thiết phải như vậy không?”
“Có cần thiết.” Lục Thiệu Huy lạnh lùng nhìn cô ta và bảo: “Gần đây cô hỏi thăm Thiệu Lan chuyện của tôi, tôi đều biết hết, cô làm như vậy đã quấy rầy đến cuộc sống của tôi, khiến tôi vô cùng không vui, cho nên mong cô giữ thể diện, một vừa hai phải thôi.”
Lời này nói rất thẳng thắn, khiến Diệp Bảo Châu nghe cũng không nhịn được mà nói tuyệt, cô nâng mắt nhìn qua, Vu Tuệ ở đối diện đã ngu người luôn rồi, sắc mặt trắng bệch.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây