----
Khương Thu Vũ xấu hổ cười, vội vàng nói thêm: “Có rất nhiều chuyện trong thư không nói rõ ràng được, còn không bằng chờ con trở về rồi hỏi mẹ cho rõ”
Vì không muốn đối phương lo lắng quá nhiều, Khương Thu Vũ đã khoác tay bà làm nũng: “Mẹ, mẹ cũng không biết đâu mỗi ngày con ở bên kia đều mong ngóng muốn trở về thành phố, cũng may có Chung Phóng ở bên cạnh con, nếu không con thật sự chịu không nổi.”
Nhớ lại năm đó con gái lớn vì để Khương Nhu có thể ở lại thành phố nên đã báo danh xuống nông thôn, Trần Ái Hà nhìn con bé với ánh mắt đau lòng, bà cảm thấy là do mình nghĩ quá nhiều rồi
“Bây giờ thì tốt rồi, cuối cùng con cũng về bên cạnh chúng ta. Chờ con và Chung Phóng kết hôn, mẹ nhất định sẽ cho con xuất giá một cách đàng hoàng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây