Nhưng Thẩm Thành Đông vẫn đưa chìa khóa xe cho cô, nghiêm túc nhìn cô nói: “Ước mơ của anh không phải là mở một nhà máy ô tô, mà là muốn chế tạo cho em một chiếc ô tô. Bây giờ ước mơ đã thành hiện thực, nguyện vọng tiếp theo của anh là muốn làm tài xế cho em cả đời.”
Khương Nhu ngây người nhìn anh, chóp mũi hơi cay, cô hít mũi, giả vờ thoải mái nói: “Được rồi, sau này ô tô anh lái, em chỉ việc ngồi xe là được.”
Nói xong, cô dùng ánh mắt ra hiệu, Thẩm Thành Đông ăn ý mở cửa xe ghế phụ, cười nói: “Khương tổng, mời lên xe.”
“Được, cảm ơn anh, Tiểu Đông Tử.”
“…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây