Một ngày nọ của tháng Mười, Khương Nhu vừa tan làm thì thấy Diệp Tư Dịch vui vẻ đứng chờ ở bên ngoài đài truyền hình.
Thấy cô, Diệp Tư Dịch vội chạy đến báo tin vui.
“Tiểu Nhu, bức tranh của chị đã đạt giải nhất! Hơn nữa còn được người ta mua mất rồi!”
Thực ra, Khương Nhu đã sớm biết tin này, thấy cô ấy cười như một đứa trẻ, cô chân thành chúc mừng: “Chị, chị thật lợi hại! Chúc mừng chị đạt giải.”
Thẩm Thành Đông đứng bên cạnh, khóe miệng nở nụ cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây