Nghe nói bà ta là kẻ buôn người, người hàng xóm mới vội bế con mình vào lòng, ánh mắt đầy cảnh giác. Đặc biệt hối hận vì đã nói nhiều như vậy với bà ta.
Nhìn phản ứng của họ, trong lòng Lưu Mỹ Phượng rất khó chịu. Bà ta không ngờ rằng việc làm hồ đồ năm xưa lại hủy hoại cả cuộc đời mình.
Vừa lúc này, Khương Nhu đến đại viện để tưới hoa, nhìn thấy Lưu Mỹ Phượng cô còn tưởng mình bị ảo giác.
Lưu Mỹ Phượng cũng nhận ra cô, giọng điệu không mấy tốt: “Cô có số điện thoại của Đường Tâm không? Tôi muốn tìm nó tính sổ.”
Khương Nhu hoàn hồn sau sự kinh ngạc, lắc đầu: “Tôi đã lâu không liên lạc với cô ấy rồi, không biết số điện thoại của cô ấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây