Nghe đến chữ “nhà”, Khương Ái Luân cười khẩy trong lòng, cậu ta rót cho Khương Bác Hoài một ly rượu nữa, đột nhiên có cảm giác rất ấm ức.
Khương Bác Hoài tưởng anh ta buồn vì sắp phải xa nhau, còn cười trêu: Nếu sau này con lấy vợ là người nước ngoài, bà nội chắc chắn sẽ lải nhải con.”
Khương Ái Luân ngồi bên cạnh im lặng lắng nghe, khóe miệng miễn cưỡng nở một nụ cười.
Khương Bác Hoài lại hỏi: “Đúng rồi, con định đi lúc nào?”
“Ngày mai.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây