Thập Niên 70: Nữ Phụ Mỹ Nhân Trong Đại Tạp Viện

Chương 51:

Chương Trước Chương Tiếp

---

Về đến nhà, hai người đồng tâm hiệp lực đem hộp giấy trên xe đẩy bê vào nhà, người kia bê người này chuyển, nhanh chóng lấp đầy ngăn tủ.

Bàn tròn dùng để ăn cơm trong nhà là bàn làm việc của bọn họ, Khương Nhu lấy một chồng hộp giấy và tờ giấy trắng đặt lên bàn, đợi nấu hồ dán nấu xong là có thể làm việc.

Việc nấu hồ dán cô dốt đặc cán mai, may mắn Đường Tâm sẽ làm.

Hai mươi phút sau đã nấu xong, hai người ngồi ở hai đầu bàn tròn, bắt đầu làm việc.

Đường Tâm không vội, để Khương Nhu làm mẫu cho cô trước. Khương Nhu nhớ lại bắt tay vào làm.

Đầu tiên là gấp vỏ giấy thành hình hộp, sau đó bôi đều hỗn hợp lên tờ giấy trắng, bước cuối cùng hơi khó, phải tìm cách nào đó để dán tờ giấy vào hộp giấy.

Sau khi dán, một hộp giấy tiêm tiêu chuẩn đã hoàn thành

Đường Tâm thử học theo cách làm của cô, kết quả thất bại. Cô ấy thử lần nữa, nhưng lúc dán xong rất xấu, vừa nhìn sơ đã biết không đạt tiêu chuẩn.

Cô ấy không khỏi nổi giận: “Kiếm chút tiền mà khó quá, nếu thật sự không được, hai ta đi đầu cơ trục lợi đi, tớ thấy Trương Dập Ba ở tiền viện lén lút làm việc kia.’’

Nghe được bốn chữ “đầu cơ trục lợi”, lòng Khương Nhu run lên, dù có chuyện gì cô sẽ không làm nghề kia.

“Cậu nói nhỏ một chút, đừng để người khác nghe thấy.’’

Được cô nhắc nhở, Đường Tâm làm động tác im lặng, vội nhận lỗi: “Ôi tôi lại nói lung tung.’’

Tiếp đó, Khương Nhu kiên nhẫn bày cô ấy từng bước một cách dán hồ như thế nào, làm sai bốn năm cái hộp giấy, Đường Tâm đã học được cách làm.

Cả buổi chiều, hai người ở nhà dán hộp giấy

Cô ấy nói dối với người trong nhà nên chưa đến bốn giờ phải vội vã về nhà.

Nhìn một bàn hộp giấy, Khương Nhu chỉ có thể tiếp tục làm một mình.

Thao tác dễ quá cũng khiến người ta nhàm chán, nhưng cô nghĩ đến đây đều là tiền, cô giữ vững tinh thần, kiên trì làm đến khi Thẩm Thành Đông trở về mới nghỉ ngơi.

Người đàn ông nhìn thấy những hộp giấy bày xung quanh, đáy mắt anh xẹt qua tia khiếp sợ.

Khương Nhu giơ cánh tay mảnh khảnh duỗi thắt lưng, cười giải thích: “Em và Đường Tâm dán hộp giấy để kiếm tiền, em dán rất nhanh, phỏng chừng một tuần có thể kiếm được mấy tệ.’’

Nhìn nụ cười dịu dàng trên mặt cô, lòng Thẩm Thành Đông ngũ vị tạp trần.

Anh lại gần hai bước, nhẹ nhàng xoa vai cô, thấp giọng nói: “Em vất vả rồi.’’

Khương Nhu nheo mắt lại, hưởng thụ anh mát xa, cô không cảm thấy mình quá vất vả, công việc này không mệt mỏi đâu, chỉ là nhàm chán mà thôi.

Có người tự phục vụ mình cũng tốt.

“Cơm nước xong, em sẽ dán thêm một ít, dù sao em cũng rãnh.’’

Thẩm Thành Đông nhíu mày, nắm tay cô: “Buổi tối bật đèn lên hại mắt, em nên dán ban ngày.’’

Khương Nhu nghĩ ngợi, cảm thấy cũng đúng, vì dán hộp giấy mà hại mắt, không có lời nổi.

Sau khi ăn cơm tối xong, cô và Tia Chớp còn có đám gà con chơi một hồi rồi lên giường đi ngủ.

Trong căn phòng tối dần.

Khương Nhu đang ngủ say, Thẩm Thành Đông ngồi trước bàn tròn, cầm lấy một hộp giấy dán cẩn thận quan sát nửa ngày, sau đó bắt chước dán theo.

Dán như thế suốt cả đêm…

Ngày hôm sau, Khương Nhu nhìn thấy hộp giấy xếp ngay ngắn trên tủ, thiếu chút nữa kinh ngạc rớt cằm.

Cô dùng sức chớp mắt mới dám tin, nhiệm vụ một tuần của mình đã hoàn thành hơn phân nửa! Mà trong phòng, đã sớm không thấy bóng dán anh đâu.

“Anh ấy mới ngủ được bao lâu chứ? Chẳng lẽ anh ấy không cần mắt nữa à?’’

Tuy oán thế, nhưng trong lòng cô rất ngọt ngào.

Đến khi Đường Tâm đến, trên mặt cô vẫn lộ ra nụ cười vui vẻ.

“Đã xảy ra chuyện gì thế? Trông cậu vui vẻ vậy?’’

Đường Tâm không rõ nguyên do, Khương Nhu khoe hộp giấy trên ngắn tử cho cô ấy coi, cực kỳ kiêu ngạo nói: “Những cái hộp này đều do Thành Đông dán đấy, thế nào, anh ấy lợi hại không?’’

Đường Tâm bị ép ăn thức ăn cho chó, còn cười khổ tiếp tục dán hộp giấy.

Có Thẩm Thành Đông hỗ trợ, lượng công việc trong một tuần của bọn họ đã xong trong vòng ba ngày.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 25%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)