Ngay lúc này, Hàn Viện Chính xách hai túi bột mì từ ngoài cửa đi vào, vì cúi đầu không nhìn đường vô tình đụng phải Tôn Nghiên, Tôn Nghiên không hề phòng bị nên loạng choạng.
Vì hôm nay cô đi giày cao gót, mắt cá chân bị trẹo mất thăng bằng, lập tức ngã ngồi xuống đất.
Trần Ái Hà sợ hết hồn, vội vàng đi đỡ người.
“Tiểu Nghiên, cháu không sao chứ? Có bị trẹo chân không?”
Tôn Nghiên chỉ thấy mắt cá chân phải đau vô cùng, đau đến nỗi mặt mày tái mét: “Hình như con bị trẹo thật rồi, dì ơi, dì đừng đỡ cháu vội, để cháu từ từ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây