Khi Thẩm Thành Đông đến bệnh viện, thì thấy Khương Nhu đang đứng ở hành lang với đôi mắt đỏ hoe.
Anh bước nhanh đến, hỏi: “Đậu Bao đâu? Nó thế nào rồi?”
Khương Nhu nhìn thấy anh, đôi mắt càng đỏ hơn nhưng cô cố nhịn không khóc: “Ba đưa nó đi vệ sinh rồi, lát nữa sẽ về. Nó chỉ bị sưng tay thôi còn xương không sao, không có vấn đề gì lớn.”
Nhìn vẻ mặt buồn rười rượi của cô, Thẩm Thành Đông vòng tay qua vai cô, ôm cô vào lòng. Anh thấy đau lòng vô cùng: “Nó không sao là tốt rồi, em đừng sợ, mọi chuyện đã qua rồi.”
Khương Nhu tựa trán vào ngực anh, cuối cùng không kìm được, nước mắt thấm ướt áo sơ mi của anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây