Khương Nhu chịu đựng sức nặng của anh, cảm thấy hơi buồn cười: “Anh trở nên yếu đuối như vậy từ bao giờ thế? Mau đứng dậy đi, anh nặng quá.”
Nhưng Thẩm Thành Đông không buông ra, ngược lại ôm chặt hơn: “Anh cảm thấy rất ấm ức, vốn dĩ tình cảm của anh đối với em là trong sáng, nếu chuyện này không điều tra rõ ràng, nó giống như một vết nhơ bám trên đó, khiến anh thấy khó chịu.”
Khương Nhu nhẹ nhàng ôm lấy lưng anh, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, đây là lần đầu tiên cô nghe anh nhắc đến hai chữ “tình cảm”
Suốt thời gian qua, cô cảm thấy Thẩm Thành Đông là một người đàn ông tốt, rất có trách nhiệm và rất ưu tú.
Nhưng anh chưa bao giờ nhắc đến tình cảm của mình dành cho cô. Điều này khiến Khương Nhu cảm thấy, nếu như trước đây anh cưới người khác, anh cũng sẽ tốt như bây giờ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây