“Có phải anh sợ không quản lý được bọn trẻ không?”
“Anh sợ em ở một mình sẽ sợ.”
Thẩm Thành Đông vẫn giữ nguyên vẻ mặt nghiêm nghị, rất không đồng tình nói: “Dù sao thì anh cũng không đồng ý để em tự ở ngoài, nếu ở thì anh cũng phải ở cùng.”
“...” Khương Nhu thấy anh coi mình như trẻ con để chăm sóc thì có chút buồn cười.
“Được rồi, nếu anh không thể rời xa em, vậy thì ở cùng em đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây