Lúc này, Trình Tịch lên tiếng hỏi: “Anh Tranh, anh ăn dưa chuột không thấy mặn sao?”
Bây giờ trong miệng Hoắc Tranh vẫn còn đầy vị mặn, anh ta khàn giọng trả lời: “Cũng được.”
Thấy giọng anh ta khàn cả đi, Trình Tịch vui không chịu được, lại có chút không hiểu tại sao anh ta lại làm như vậy?
Diệp Tư Dịch thương cảm nhìn anh ta, hiếm khi chủ động trò chuyện với anh ta: “Trước đây là tôi hiểu lầm anh rồi, hóa ra anh không xấu.”
Kẻ ngốc không thể trở thành kẻ xấu được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây