Điều khiến cô bất ngờ hơn nữa là trong giờ học chuyên ngành, Trịnh Nguyệt lại ngồi cạnh cô, chủ động làm lành.
“Sau này tôi sẽ không gọi cô là đồ quê mùa nữa, mong cô rộng lượng quên hết chuyện trước đây đi.”
Khương Nhu ngạc nhiên nhướng mày, khó hiểu, tại sao cô ta lại thay đổi?
Trịnh Nguyệt thấy cô nhìn mình bằng ánh mắt nghi ngờ, hơi bực bội: “Tôi chỉ nghĩ, sau này chúng ta có thể trở thành đồng nghiệp, ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp. Mẹ tôi cũng nói, quan hệ giữa đồng nghiệp không nên quá căng thẳng.”
Khương Nhu nghĩ thầm: Thì ra là vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây