Thẩm Thành Đông khẽ cười, đưa tay ra xoa tóc cô, nói: “Đi thôi, nữ sinh viên của anh, chúng ta về nhà thôi.”
Khương Nhu nhịn không được mà đỏ mặt, tức giận liếc anh một cái.
Sau khi về đến nhà, Trần Ái Hà đã chuẩn bị một bàn đồ ăn thật ngon để thưởng cho sự chăm chỉ của cô.
Hai đứa bé nằm trên giường sưởi cười khanh khách, Khương Đức Sơn ôm lấy một đứa, cười ha hả nói: “Mau nói với mẹ, mẹ vất vả rồi đi nào.”
Xoài nhìn ông rồi lại nhìn Khương Nhu, đưa tay ôm lấy Khương Nhu. Khương Nhu ôm lấy con bé, hôn bẹp một cái lên khuôn mặt mũm mĩm của cô bé.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây