----
Thấy chị dâu mình kích động như vậy, trong lòng Khương Văn Phương cảm thấy rất xúc động: “Em biết ông ấy hơi lớn tuổi, nhưng ông ấy là giám đốc xưởng sản xuất thịt, điều kiện cũng khá tốt. Hơn nữa còn cao to, khôi ngô tuấn tú, căn bản không giống người năm mươi tuổi chút nào. Nếu em kết hôn với ông ấy, mỗi ngày chị và anh trai em cũng sẽ có thịt ăn.”
Trần Ái Hà xoa xoa trán, cố gắng nói chuyện khéo léo nhất có thể:
“Văn Phương, mấy năm nay những người tìm đối tượng như em không ít, xử một người chết một người, người ta là một người năm mươi tuổi, em có thể để người ta sống thêm hai năm nữa được không?”
Khương Văn Phương bĩu môi, không cho như vậy là đúng: “Ý của chị là nói em khắc chồng sao, đây chỉ là mê tín thời phong kiến thôi. Dù sao em cũng chọn trúng ông ấy rồi, cho dù ở cùng nhau một năm cũng được, ít nhất phải sống một năm thật tốt!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây