----
Nghe vậy, Khương Đức Sơn rút điếu thuốc ra khỏi miệng, không thể ngồi yên:
“Chúng ta đã già như vậy, ly hôn gì chứ? Tôi sẽ không ly hôn! Tiểu Nhu cũng là con gái tôi, sao tôi lại không thương con bé được chứ?”
“Tôi không thấy ông thương con bé chỗ nào. Ngoài việc mua cho nó một ít quần áo và trang sức, ông còn làm được gì nữa?”
Thật ra ở thời đại này, một người cha có thể chủ động mua đồ cho con gái cũng rất tốt. Lúc trước Trần Ái Hà cũng cảm thấy như thế, nhưng sau khi trải qua chuyện này, bà rất thất vọng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây