----
Thấy cô đứng yên không nhúc nhích, Khương Thu Vũ khóa cửa lại, quay lại nói: “Được rồi, đúng lúc tôi định đi chợ mua thức ăn, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện.”
Suy nghĩ hoảng loạn đã bình tĩnh lại, cô ta có thể đoán được tại sao Khương Nhu lại đến đây, cô ta cảm thấy chột dạ mình đã khống chế hết những người sống lại.
Khương Nhu thật khâm phục sự vô liêm sỉ của cô ta nhưng vẫn duy trì khoảng cách an toàn đi cùng cô ta về đầu hẻm.
Khương Thu Vũ cố tình đi chậm lại, ranh mãnh nói: “Sao em lại đi xa chị như vậy? Sợ chị ăn thịt em à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây