Tim Lục Vân Dương hụt đi một nhịp, nhìn ý cười khoe khoang trên mặt cô, không hiểu tại sao, anh lại nhớ đến hôm đó ở bệnh viện cô đột nhiên nhào vào lòng anh.
Anh nhướng mày, qua một lát, chậm rãi nói: “Đây, lại là tim của cô à?
“Ở đâu mà có nhiều tim như vậy. Ngọc Đào cười cười, đem hoa lần nữa đưa đến trước mặt anh: "Đây là tình yêu của tôi.
Tay nghề bó hoa của cô có vẻ rất tốt, những bông hoa dại không rõ tên, nếu nhìn vào màu sắc bên ngoài thì chỉ thấy khá thanh lịch, nhưng vào tay cô lại có một cảm giác rất cao quý.
Lục Vân Dương ngước mắt lên, thản nhiên nhìn cô: "Cô thường tặng hoa và trái tim cho người khác lắm sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây