Lục Vĩ Vinh cảm thấy cô gái này có chút bất chấp lý lẽ: “Cô nhìn cô xem, Ngọc Đào người ta muốn nói chuyện thật tốt với cô, chẳng lẽ cô lại không thể nói chuyện thật tốt với cô ấy sao?
“Còn nữa, chuyện em gái cô cầm cháo độc cho Ngọc Đào mọi người đều thấy được, cô còn muốn thế nào?
“Chúng ta ở trong cùng một đội, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, cho dù không đoàn kết cũng đừng gây thù chuốc oán…
Lúc này im lặng thắng lên tiếng, Ngọc Đào cúi thấp đầu, cắn môi, cố gắng ngăn nước mắt, không nói lời gì nữa.
Dù sao cô đã giải thích, còn hai người đứng xem thấy thế nào, vậy thì không ở trong tầm kiểm soát của cô rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây