Ngọc Đào nhìn ra trong ánh mắt bình tĩnh của anh có chút ý tứ cự tuyệt, lúc này lại nói tiếp: "Tôi vừa học cái này, sợ người khác chê cười tôi, cũng không tiện cho người thứ ba biết, hôm nay lại là cuối tuần, lát nữa anh còn phải trở về bệnh viện, cho nên trước mắt chỉ có thể làm phiền anh.
Ánh mắt khao khát học hỏi kia sáng ngời, phảng phất như nếu có ai cự tuyệt thì đó chính là tội lớn.
Lục Vân Dương thu hồi sách trong tay, ánh mắt không gợn sóng nhìn cô: "Cô đọc sách à?
Trong lời nói của anh mang theo nghi vấn, Ngọc Đào nghe được, cô lại dịch chuyển bước chân khiến cho khoảng cách giữa hai người càng thêm gần gũi thân mật: "Nhìn cả buổi chiều cộng thêm một đêm, anh không tin tôi sao?
Ngọc Đào vừa tới gần, mang theo mùi hương độc đáo của cô không khỏi len lỏi vào trong khoang mũi, Lục Vân Dương đặt sách sang một bên, ngồi thẳng người, tính toán làm sao đuổi cô đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây