“Không thể nào, không thể nào! Sao cô có thể là cô ta cơ chứ? Sao cô ta có thể sống tốt như vậy, đáng lẽ cô ta phải...”
Dù là ăn mặc hay khí chất toát ra từ trên người thì người phụ nữ này cũng không phải là thứ mà một kẻ đáng thương có thể có được.
Lưu A Ý tiến lên một bước, từng bước ép sát:
“Đáng lẽ tôi phải thế nào, đáng lẽ phải bị bán vào tận sâu trong núi để mặc cho những ông già đánh đập hay đáng lẽ phải chết trong rừng sâu núi thẳm, không còn thấy xác? Không, nhờ ơn của cô và La Chí Phượng, bây giờ tôi sống rất tốt, bây giờ tôi không chỉ có công việc mà còn có gia đình yêu thương. Còn cô, kẻ tội đồ này, lại trở nên thứ mà mọi người khinh thường. Cô nói thử xem, đây có phải là báo ứng không?”
Sức lực toàn thân của Trình Mỹ Mỹ đột nhiên bị rút cạn, cô ta ngã ngồi xuống đất, miệng chỉ lẩm bẩm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây