“Ông nội, là do cháu tự nguyện, ông đừng làm khó Thiếu Đông. Chỉ là cháu không biết anh ấy có rảnh để đến đây hay không. Dạo này anh ấy hơi bận...”
“Bận đến mấy thì có thể quan trọng hơn chuyện hôn nhân đại sự sao? Dù sao thì cô cũng bảo nó đến đây một chuyến, người trẻ tuổi không hiểu chuyện, phải giáo dục. Chuyện này cô đừng quản, cô chỉ cần gọi người đến là được. Hừ!”
Ông cụ Thành hừ một tiếng, quay người lên lầu nhưng bước chân đã nhẹ nhàng hơn nhiều so với trước đó.
Hôm sau, Thành Bội Bội dễ dàng gặp được Hoắc Thiếu Đông ở nhà dân bên ngoài.
Hoắc Thiếu Đông mặt mày buồn rầu, lông mày luôn nhíu chặt, dường như có chuyện gì khó xử.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây