Ông Chu quấn chiếc áo khoác quân đội mà Lưu A Mãn đặc biệt để lại cho ông, chống gậy đứng trên đường, nhìn dòng người qua lại trên phố lớn, không khỏi cảm thán.
“Không ngờ lão già như tôi cũng có một ngày được đứng ở đây, có thể đứng ở nơi gần vị lãnh tụ nhất, đời này không còn gì hối tiếc nữa rồi!”
Ngồi tàu liên tục mấy ngày mấy đêm, về thể chất ông đã mệt mỏi đến cực điểm nhưng về tinh thần, ông lại vô cùng phấn khích.
Mãi đến khi lên xe đến đón, ông Chu mới ngủ gật, cho đến khi về đến nhà họ Lục trong đại viện.
Trước sự xuất hiện của gia đình họ Lưu, nhà họ Lục và nhà họ Phó đều bày tỏ sự chào đón nồng nhiệt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây