“Thôi đi, Hách Kiến Quốc, những năm qua ông chiếm đủ tiện nghi của nhà họ Trương chúng tôi rồi, còn nhắc gì đến hiếu thuận, nếu không có lợi thì ông đã sớm nổi loạn rồi, ấm ức cả nửa đời, tôi thấy trong lòng ông chắc hận chúng tôi lắm, nhưng ông cũng không nghĩ xem, ông có được như ngày hôm nay, có thể làm giám đốc cục đường bộ, ông nghĩ là nhờ vào bản thân mình sao? Một kẻ tầm thường, mắt cao hơn đầu, tham lam, còn không phải là nhờ vào nhà họ Trương chúng tôi sao? Nếu ông có lương tâm thì sẽ không phản bội Ái Hoa, ở bên ngoài làm bậy, đã dựa vào nhà họ Trương chúng tôi thì phải có ý thức tự kiềm chế, đừng vừa ăn bát cơm của người khác vừa đập nồi của người ta, nếu không có sự hỗ trợ của nhà họ Trương, ông nghĩ ông còn có thể ăn mặc bảnh bao như bây giờ để đi quyến rũ gái gú bên ngoài không? Hừ!”
Mặt bị mẹ vợ lột trần, sắc mặt Hách Kiến Quốc vô cùng khó coi, nắm chặt tay dưới ống tay áo, nhẫn nhịn nói.
“Mẹ...”
Bà Trương nhàn nhạt liếc nhìn ông ta một cái.
“Được rồi, không nói nhảm nữa, hôm nay tôi để ông vào cửa là muốn nói rõ ràng với ông, tránh cho ông ở ngoài gây chuyện, mất mặt, ông tự làm những chuyện gì thì trong lòng ông tự biết, còn dám hùng hổ đến tận cửa?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây