“Được lắm Hách Kiến Quốc, dám lừa bà đây, nhóc con, đi, không phải muốn tìm chú và thím của cậu sao? Tôi biết họ ở đâu, tôi dẫn cậu đi.”
Cậu thiếu niên có vẻ hơi sợ Trương Ái Hoa, cũng như nhận ra có chuyện không hay.
“Bác thực sự là thím của cháu ạ? Vậy, vậy thì thím... Thím ơi, cháu có làm gì sai không? Cháu có thể không đi tìm chú cháu không? Chú cháu và thím kia còn có một anh trai lớn hơn cháu, cháu sợ cháu đến sẽ bị đánh...”
Điều này lại nhắc nhở Trương Ái Hoa, bà ta nhìn cậu thiếu niên sắp khóc đến nơi, có chút không đành lòng.
“Hôm nay, nếu chuyện này là thật thì cậu cũng coi như giúp tôi một việc, yên tâm, tôi sẽ tìm người đi cùng chúng ta, tuyệt đối không để Hách Kiến Quốc động đến cậu một sợi tóc, còn trả tiền xe về cho cậu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây