“Đúng đúng đúng, lỗi của anh, lỗi của anh, dùng từ không đúng. Em đừng giận nhé, anh chỉ muốn nói rằng ánh mắt của em rất tốt, chắc chắn mẹ anh sẽ thích.”
Nói rồi, anh ta bỗng trở nên tủi thân.
“Ôi chao, mẹ chồng tương lai của em sướng thật, được con dâu tương lai tặng quà. Còn anh thì chẳng có phúc đó, chưa từng nhận được món quà nào của em tặng.”
Anh ta cứ luôn mồm gọi con dâu tương lai liên tục, liên tục thu hút ánh mắt của nhân viên bán hàng, mặt Đàm Hiểu Linh hơi nóng rang, vội vàng trả tiền bảo người ta gói lại.
Cô ta cũng nghe thấy lời than phiền của Phó Trạch Dã, nghĩ lại cũng đúng. Hai người quen nhau lâu như vậy, hình như cô ta chưa từng mua quà gì cho người đàn ông này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây