Tuỳ duyên đi!
Dương Tố Trân cố ý đến nhà một chuyến, than phiền một tràng với Lưu A Mãn.
“Thím cũng không biết anh trai của con đang nghĩ gì nữa. Kể từ chuyện đó, nó đã chuyển thẳng lên núi, trước kia tốt xấu gì buổi tối cũng có thể về ăn cơm thêm thức ăn, bây giờ gọi nó, nó cũng chẳng về. Thím hỏi nó, nó cũng không nói. Sầu chết đi được, một thanh niên hơn hai mươi tuổi lại sống như một ông già...”
“...”
Lưu A Mãn lại ở nhà thêm hai ngày, nhân hai ngày này, cô theo Dương Tử Phong lên núi thăm vườn cam đang vào thời kỳ thu hoạch.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây