“Không ạ, con về cùng với Tri Nhàn. Vừa về đến thôn, vẫn chưa về nhà con, cho nên con bảo anh ấy về nhà trước. Nghe nói chị dâu hai đã sinh cháu gái, nên con đã đến thăm thím trước. Nhưng vừa rồi con đứng ở ngoài cửa nghe nói, đồ mà con gửi cho cháu gái đều bị người phụ nữ này lấy đi hết rồi ạ?”
Dương Tố Trân hơi ngượng ngùng nhưng cũng không phủ nhận.
“Đúng vậy, thím đang bảo cô ta lấy ra đây.”
Ánh mắt Lưu A Mãn dừng lại trên người Tào Ái Hoa đang mang bụng bầu, vẻ mặt không mấy dễ chịu, ẩn ý nói.
“Ồ, chẳng phải đây là bà Lâm à? Sao thế, tái giá lâu như vậy rồi mà vẫn chạy đến nhà chồng cũ ư? Chủ nhiệm Lâm – chồng cô rộng lượng đến thế cơ à? Ông ta không nói gì về cô à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây