Lưu A Mãn và Đàm Hiểu Linh nhìn nhau, cười nói.
“Bác Đàm, thực ra con cũng không làm gì cả, đây đều là những gì Hiểu Linh xứng đáng được hưởng, hai đứa con giúp đỡ lẫn nhau, con cũng rất biết ơn vì đã gặp được một cô gái tốt như Hiểu Linh, nếu không, anh trai con cả đời này sẽ không tìm được vợ mất.”
Phó Trạch Dã: “...”
Đã nói cứ dựa vào cô.
Là để làm thế này sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây