Dương Quân Tô hùng hồn nói: “Cha, con là con gái cha, đương nhiên con cũng giống cha. Con người con rất sỉ diện. Bây giờ trong khoa bọn con, cha của ai cũng hơn cha của con. Cha của trưởng khoa bọn con thì càng khỏi phải nói, cha người ta là quân nhân quang vinh, cha của tiểu Triệu, cha của tiểu Cao còn có cha của Lâm Linh Linh, có ai nói ra không nổi bật đâu? Con thì sao, người ta vừa nhắc tới cha con liền một mặt âm dương quái khí, ồ, Dương Lợi Dân à, ha ha ha, cũng rất được. Mọi người đánh giá, mọi người đánh giá kỹ.
Mọi người cùng rơi vào trầm mặc.
Dương Lợi Dân tức giận đỏ bừng mặt, lại đập bàn, chất vấn: “Con nói câu nói này là ai nói? Chúng ta tìm người đó tính sổ!
Dương Quân Tô nói: “Cha tìm người này, còn có người kia, có ích sao? Cha cũng không nghĩ xem mấu chốt của vấn đề là gì.
“Mấu chốt là gì?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây