Nhiệm vụ khai hoang hoàn thành viên mãn, mọi người phải quay về nông trường, dĩ nhiên cũng phải chia tay nhau. Hơn một tháng qua, mọi người đã kết được tình hữu nghị sâu đậm, rất nhiều người lưu luyến không nỡ, người lưu luyến Dương Quân Tô càng nhiều, trong đó người buồn nhất phải kể tới Chu Viên Viên và Lý Vệ Hồng.
Dương Quân Tô tìm ra cuốn sổ tay dày do Ngô Mẫn tặng, bảo mọi người viết vào “sổ tay đồng chí khai hoang, chính là kiểu giống như ghi chép bạn học, mỗi người viết một câu, để lại địa chỉ và tên họ của mình, mỗi người trong ký túc xá nữ đều viết, ngay cả Lý Ngọc cũng viết một câu.
Sau khi Tiểu Lộ nghe nói cũng muốn tới ký tên của mình lên ghi chép khai hoang, nam đồng chí khác nhìn thấy Tiểu Lộ cũng viết, họ viết cũng không có gì, thế là mọi người đều viết. Nối tiếp Dương Quân Tô, cũng có người bắt chước theo, hai hôm nay Dương Quân Tô đã ghi liên tục hơn hai mươi quyển sổ tay đồng chí khai hoang.
Lúc chia tay, Lý Vệ Hồng nắm tay Dương Quân Tô lưu luyến nói: “Chị Dương, thật hi vọng có thể tiếp tục sóng vai chiến đấu cùng chị. Những ngày qua rất thú vị, đây mới gọi là thanh xuân nhiệt huyết.
Dương Quân Tô nói: “Chúng ta ở cùng một nông trường, sau này có nhiều cơ hội gặp mặt. Địa chỉ nhà chị mọi người cũng biết, sau này có thời gian tới tìm chị chơi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây