Sau khi cha mẹ chồng và Lâm Nguyệt đến, Dương Quân Tô không có bao nhiêu thời gian ở cùng bọn họ. Ôn Minh Tri làm hướng dẫn viên du lịch dẫn theo bọn họ và ba đứa bé đến phụ cận du ngoạn mấy lần.
Tuy rằng huyện Bắc Ninh nghèo khó lạc hậu, nhưng phong cảnh tự nhiên rất tốt, sông núi tươi đẹp, dòng sông ngang dọc, hẻm núi tĩnh mịch. Mọi người vừa du ngoạn vừa chụp ảnh.
Ôn Minh Tri kiêu ngạo chỉ vào ruộng bậc thang tầng tầng lớp lớp ở nơi xa, tự kiêu nói: "Quân Tô nói, về sau những cảnh này đều là điểm du lịch, mọi người nhìn thấy đường núi quanh co khúc khuỷu đó không? Đó là Quân Tô bảo sửa đấy, sau khi sửa đường ra vào sẽ thuận tiện hơn nhiều. Xa hơn đó có một trạm thuỷ điện loại nhỏ đang được xây dựng, cũng là Quân Tô bảo xây dựng đấy, sau khi xây dựng thành công, các thôn trang phụ cận có thể nối điện rồi, có nhìn thấy hẻm núi to ở phía trước không? Tô Tô nói phải xây dựng một cây cầu ở trên đó...
Ôn Minh Tri đang đếm từng của quý trong nhà, nói từng món một.
Ôn Niệm Sơ và Dương Vu Phi cũng có vẻ mặt hãnh diện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây