Đợi sau khi cha vợ rời đi, Ôn Minh Tri mới phản ứng lại: “Tô Tô, có phải chúng ta nên giữ cha lại ăn cơm không?
Dương Quân Tô nói: “Không giữ, ông ấy sẽ không ăn cơm, còn phải nghe ông ấy lải nhải. Nếu là cha chồng tới, chắc chắn phải giữ, người đàn ông biết nấu ăn mới là đàn ông tốt.
Thời gian trôi qua từng ngày, ngày càng gần ngày thi, mọi người càng căng thẳng. Có một số người đã gần sụp đổ tinh thần, cảm thấy mình đều chưa chuẩn bị tốt, như vậy sao vào trường thi được? Còn có người muốn rút lui ngay lúc sắp lâm trận.
Ngay cả Lý Vệ Hồng trước giờ luôn thoải mái hồn nhiên cũng không trụ được, tới tìm kiếm ủng hộ tinh thần: “Chị Dương, em cảm thấy em chính là một kẻ ngốc, em thật sự hối hận vì trước đây không học hành đàng hoàng. Cho dù là trước kia chị bảo mọi người học tập trước, nhưng em vẫn cảm thấy mình không được. Em phải làm sao? Em còn có thể thi đỗ không?
Dương Quân Tô an ủi nói: “Em cảm thấy em không được, người khác cũng giống như em thôi. Mọi người đều là vội vàng lên trận, không đỗ được trường tốt, chúng ta còn không đỗ được trường bình thường ư, giống như mở hội thao, quan trọng ở tham gia. Đừng căng thẳng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây