Đợi đến lúc Dương Nhị Bảo trở về rồi, mọi người có thể bắt đầu ăn rồi. Thịt dê nướng cháy xém thơm ngon, các loại rau quả khi nướng lên có một mùi vị khác, chua cay mặn thơm, ăn một lần là không dừng được, mọi người ăn ngấu nghiến rất nhanh.
Đáng tiếc Lâm Nguyệt vẫn còn nuôi con bằng sữa mẹ, sợ con sẽ bị nóng trong người nên không thể ăn quá nhiều, vừa khéo trong nồi có cơm, Ôn Dương Thu làm một dĩa cơm chiên trứng cho cô ta. Miếng cơm cháy thơm thơm giòn giòn dưới đáy nồi thuộc về Dương Quân Tô và Đóa Đóa.
Một lớn một nhỏ ăn răn rắc miếng cơm cháy, Đóa Đóa đang ăn thì thở dài một hơi, vẻ mặt thành thật nói với Ôn Tĩnh Nghi: "Mẹ, mẹ không biết nấu cơm cũng thôi đi, vì sao mẹ còn không tìm cho con một người ba biết làm cơm.
Ôn Tĩnh Nghi trừng mắt: "Mẹ thấy con là muốn ăn đòn."
Đóa Đóa trề môi, tránh sau lưng Dương Quân Tô: "Mẹ dữ quá."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây