Trong lòng Ngô Kiếm và Sử Đại Đồng đều đầy sự chờ mong nhưng bên ngoài lại làm bộ như không quan tâm, còn học lý do của Tiểu Lộ: "Mấy người đừng hãm hại tôi, tôi chỉ muốn chuyên tâm lao động."
Tống Yêu Vũ quét mắt nhìn lướt qua mọi người rồi cười nói với Dương Quân Tô: "Tiểu Dương, xem ra nhân khí của em ở trong đám đồng chí nam không nổi tiếng như ở trong đám đồng chí nữ, sau này em còn cần phải cố gắng nhiều hơn nữa.
Dương Quân Tô cười: "Cách mạng vẫn chưa thành công, em vẫn cần phải làm việc chăm chỉ."
Tống Yêu Vũ ý bảo Dương Quân Tô: "Tiểu Dương, em nói mấy câu đi, để cho các đồng chí nam quen với em hơn."
Vẻ mặt Dương Quân Tô lộ ra sự ngạc nhiên, cô thoải mái đi tới giữa sân, ánh mắt bình tĩnh nhìn mọi người xung quanh, lớn tiếng nói: "Tôi cảm ơn trưởng khoa Tống đã tín nhiệm tôi, cũng cảm ơn các chị em trong ký túc xá nữ đã ủng hộ tôi. Đối với việc bổ nhiệm này, đầu tiên tôi kinh ngạc và sợ hãi, đồng thời lại cảm thấy đầu vai trĩu nặng. Trước tiên tôi xin nói qua hiểu biết cá nhân của tôi về việc khai hoang. Tôi nghĩ rằng việc khai hoang của chúng ta không chỉ đơn giản là phát triển một vùng đất hoang mà mỗi phần đất hoang của chúng ta khai phá được sẽ được tích hợp vào tổng diện tích đất canh tác của tổ quốc. Trong tương lai, lịch sử đất canh tác sẽ lưu lại tên của từng người khai hoang trong số chúng ta."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây