Trong lòng Ôn Minh Tri vui rạo rực, định nói những này cho cha mẹ.
Kết hôn lâu như vậy, cảm ngộ của Ôn Minh Tri đã có rất nhiều, một điều tâm đắc lớn nhất trong đó là phải truyền lời hữu ích giữa cha mẹ và vợ, để cho hai bên đều vui vẻ; những gì không tốt cương quyết không được truyền đi, nhưng mà Tô Tô rất ít khi nói xấu cha mẹ, cha mẹ cũng chưa từng nói xấu Tô Tô. Anh có nói thì cũng không có ai tin.
Dương Quân Tô sắp xếp đội ngũ chăm em bé xong xuôi, Diệp Hương Vân là nhân viên làm việc tạm thời, thời gian làm việc khá tự do, ban ngày sẽ do bà ấy chăm em bé; cha mẹ chồng đều có công việc nên chịu trách nhiệm chăm buổi tối, Ôn Minh Tri chuyên trách chăm sóc cô trước, đến khi cô ở cữ xong. Sức lao động của Ôn Minh Tri đã được giải phóng, có thể trở thành chủ lực chăm em bé, đến chủ nhật cô sẽ ở nhà với em bé, để hai bên cha mẹ nghỉ ngơi. Chăm đến ba tuổi thì có thể cho vào nhà trẻ, có chị cả hỗ trợ trông nom, càng yên tâm.
Dương Quân Tô thừa dịp bây giờ còn có thể đi lại, vội vàng sắp xếp chuyện công việc chu toàn. Sau khi xưởng thức ăn gia súc được xây dựng xong, Dương Quân Tô bảo người ta bỏ trống mấy căn phòng làm ký túc xá của công nhân viên chức.
Nhóm công nhân viên chức đầu tiên vào ở chính là mấy người Tôn Triển Thanh và Toàn Chí Minh, Mai Tuyết. Chu Minh Thành thấy thế thì nóng mắt, tới tìm Dương Quân Tô hỏi anh ta có thể mượn trước một căn ký túc xá ở hay không.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây