Dương Quân Tô cũng dần dần cảm nhận được những khổ sở đặc thù của phụ nữ, thân thể của cô càng ngày càng cồng kềnh, ở trên giường trở mình rất khó khăn, cũng không cúi người được, đi vệ sinh rất nhiều. May mắn tố chất thân thể cô rất tốt, phản ứng không quá cường liệt. Nếu phản ứng mãnh liệt giống như Lâm Nguyệt thì càng thống khổ hơn rồi.
Phản ứng của Lâm Nguyệt rất mãnh liệt, sau khi bọn họ trở về, Ôn Chí Viễn và cha mẹ anh ta vẫn giống như trước kia, lần này Lâm Nguyệt không nhẫn nhịn nữa, cô ta náo loạn rùm beng một trận, về nhà mẹ đẻ ở. Thể diện cả đời của Lý Vinh, bây giờ vì cô ta náo loạn mà mất hết. Bà ta suy tư liên tục, chỉ đành dẫn theo con trai tự mình đi đón người. Từ đó về sau, Lý Vinh không dám xen vào việc của người khác nữa, hiếm thấy đã chịu yên tĩnh. Mà Ôn Chí Viễn cũng hơi thay đổi, bắt đầu chủ động giúp đỡ làm chút việc nhà, vẫn săn sóc Lâm Nguyệt như trước kia. Đương nhiên, tranh chấp giữa hai người vẫn không tránh được.
Lâm Nguyệt cảm ơn Dương Quân Tô đã dẫn lối cho cô ta, dành thời gian làm hai bộ đồ lót để Ôn Tĩnh Nghi tặng sang đó. Dương Quân Tô vui vẻ nhận lấy, quay về tặng cô ta một bao đồ ăn vặt. Qua mấy ngày Lâm Nguyệt lại bảo người gửi cho Dương Quân Tô một chiếc đầm cực kỳ rộng rãi, vừa khéo bây giờ mặc. Dương Quân Tô tặng lại cho cô ta một giỏ dưa, đồng thời còn viết một phong thơ cho cô ta, bên trong là cẩm nang diệu kế, sau khi Lâm Nguyệt nhận được thì mặt mày hớn hở, nhanh chóng học xong áp dụng ngay, hiệu quả rõ rệt.
Ôn Chí Viễn đã phát hiện được vợ mình bất thường, anh ta muốn hỏi thăm thử rốt cuộc Dương Quân Tô nói gì với Lâm Nguyệt mà khiến cho cô ta thay đổi nhiều vậy.
Lâm Nguyệt học giọng điệu của anh ta, không kiên nhẫn nói: "Chuyện giữa phụ nữ bọn em đàn ông các anh hỏi làm cái gì? Cả ngày hết quản cái này tới quản cái kia, rõ là lắm việc."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây